ĐỌC LẠI BÀI BÁO

Just another WordPress.com site

CÓ GÌ “LẠ” TRONG NGÀY KỶ NIỆM 19/8 NĂM NAY?

leave a comment »

Phấn đấu kí số 11

CÓ GÌ “LẠ” TRONG  NGÀY KỶ NIỆM 19/8 NĂM NAY?

Về cuộc  “Cách Mạng Mùa Thu” năm 1945,tớ mong các bạn trẻ hãy bấm vào 3 đường lnk dưới đây để  đọc lại 3 entries  tớ  viết năm  2009 (từ tuần ký số 15 đến số 17),

Tuần ký số 15(tháng 8 mùa thu lu bù thứ chuyện),

  tuần kí số 16 (cách mạng mùa thu bắt đầu từ bao giờ?),   tuần kí số 17(“Cách mạng mùa thu”…ai mù?…ai sáng?…)

trong đó ,tớ ,một “nhân chứng sống”đã cố gắng bổ xung,”uốn nắn” phần nào lịch sử ,thậm chỉ đòi hỏi các nhà viết sử phải công tâm mà sửa lại những trang bị bóp méo,xuyên tạc…Đó là :

1-Việt Minh có thực sự “CƯỚ P CHÍNH QUYỀN” trong tay giặc Pháp và giặc Nhật hay không.

2-Từ 9 tháng 3 đến 19/8/45 nước Việt Nam không có chính quyền nào?Hay chính quyền đã nằm trong tay ông Honda, Yokohama hay ông  Rivière, ôngPasquier… nào làm Thủ Tướng,Bộ Trưởng,Thứ trưởng ,tinh trưởng,đốc lý ….hay sao.

Và từ đó đặt ra vấn đề :

a-/ -Cuộc cướp chính quyền từ trong tay Nhật+ Pháp không hề có !    mà đơn giản  chỉ là một cuộc lật đổ một chính quyền còn non trẻ :Chính phủ Trần trọng Kim với những nhân vật nổi tiếng cả trong lẫn ngoài nước (mà tớ đã thống kê đầy đủ trong “tuần ký số 17”) .126 ngày nắm giữ một chính quyền  của một đất nước hoang tàn , chết đói đầy đường,không một đồng trong ngân quỹ,95% người dân không biết chữ….,được thế giới công nhận  và  sau này , đa số vẫn được mời  vào “Chính phủ liên hiệp”? ….Vậy vì sao mà phải  “lờ tịt” cái Sự Thật đó đi?

b-/Có phải chính những người như bọn tớ,tay cầm cờ vàng ba sọc đỏ,miệng hát “Này thanh niên ơi !Quốc gia đến ngày giải phóng “kéo nhau đi biểu tình ửng hộ chính phủ T.T.K đã “quáng gà cách mạng” nên ,giữa chừng đã a- dua,khi thấy người ta trương lên lá cờ đỏ sao vàng to tướng và phát cho chúng tớ những lá cờ

đỏ nhỏ bằng cái quạt mo  là những người đã được “Đảng giáo dục” và “đồng lòng cùng đi hy sinh  tiếc gì thân sống “ để thực hiện nghị quyết của Đại Hội Quốc Dân (?)họp ở Tân Trào? .Không! Hoàn toàn không!Chúng tớ ,lúc ấy,dù bất cứ ai , bất cứ tổ chức nào,đã đưa ra  đường lối chống Pháp,đã hứa hẹn Độc Lâp-Tự Do cho đất nước,đều sẵn sang đi theo!Đến cựu Hoàng Bảo Đại cũng còn tuyên bố “Làm dân một nước tự do còn hơn là làm vua một nước nô lệ!” nữa là!

Hơn thế nữa,bọn thanh niên “hăng máu vịt” chúng tớ ,lúc ấy cũng như Việt Minh ở chiến khu về, có quái gì mà phải lo.Ai cũng biết thừa đi là “Cướp chính quyền phen này  sẽ chẳng  có đổ máu vì Nhật đã đầu hàng vô điều kiện ,Pháp vẫn chưa ra khỏi các trại giam chờ ngày  trao trả cho quân đồng minh.! Ai cũng biết chắc là sẽ chẳng có súng nổ,máu trào …..chứ cứ như cách mạng Pháp,cach mạng Nga thì…..sức mấy mà mặc com-lê,cà-vạt đàng hoàng ,tay không mà dám đi “Cướp”chính quyền trong tay Nhật-Pháp cơ chứ! Mọi “mâm cỗ độc lập tự do”đã có chính phủ Trần Trọng Kim giọn sẵn.,kể cả hàng loạt cuộc mít tinh, biểu tình suốt từ ngày  Nhật đầu hàng vô điều kiện  cho đến ngày 19 tháng 8…,tất cả các hoạt động thanh niên tiền tuyến,thanh niên khất thực ,phụ nữ,nhi đồng,công chức…. đều được  “tự giác” tổ chức bất cứ lúc nào,bất cứ ở đâu ,suốt 126 ngày…..

Việt Minh với cái tên chẳng hề cộng sản, đệ tam,đệ tứ,đệ ngũ gì có cái “tài”,theo tớ ,duy nhất là ,khi vào tiệc thì cầm cốc đứng lên hô to ;”Nào!mời các bạn cầm đũa!”Cứ làm như bữa tiệc ấy là chính mình bỏ tiền ra chiêu đãi toàn dân vậy!”Cuộc cách mang duy nhất“nhân văn “(?),duy nhất không đổ máu  do ĐẢNG TA LÃNH ĐẠO”mà ông Nguyễn Quyết nói lắp bắp trên thềm Nhà Hát Lớn Hà Nội đúng ngày 19/8/2010 vừa qua, nó vừa lẩm cẩm lại vừa làm những nhân chứng như tớ, nếu còn sống,phải …thương cho sự mất trí nhớ của ông về định nghĩa thế nào là cách mạng,là đảo chính,thế nào là nhân văn (?)Chẳng lẽ không nhân văn thì ông huy động toàn dân dùng gậy gộc,dáo.mác “giết,giết hết bàn tay không ngơi nghỉ”, lao vào các trại lính Nhật lúc đó đã án binh bất động từ cả 3 tháng trời,chờ quân đồng minh vào giải giới hay sao?Hay là bắt toàn bộ cái “chính phủ bù nhìn Trần Trọng Kim”,các ông Phan kế Toại,Hoàng Xuân Hãn,Phan Anh….đi học tập cải tạo như hồi 75 ở miền Nam?

Nói trắng ra rằng,dân Việt Nam chẳng hề biết đến cái sự lãnh đạo tài tình nào của Đảng Cộng Sản  trước cái ngày 19 tháng 8 năm 1945 ấy! Vả lại lúc đó Đảng các ông có mấy người ?Làm sao chỉ có gần 60 chục mống ,(trong đó có cả ông anh họ tớ,Tô Kim Châu , ban Bình Dân Học Vụ cùng Nguyễn Hữu Đang ,không hề là Đảng viên CS, sau này  ông Châu bỏ vô Nam,làm cái gì đó ở toà án quân sự VNCH,nên đi học tập “có” 11 năm!) đi họp ở Tân Trào về mà động viên được cả triệu người ,đủ mọi thành phần.từ Bắc vô Nam,  đứng lên đòi Độc Lập Tự Do kia chứ!

Chẳng qua là khổ quá,đói quá ,nhục quá mà BẤT CỨ TỔ CHỨC NAO DÁM ĐỨNG RA  ĐIỀU KHIỂN ĐẤT NƯỚC  ĐANG CÓ NGUY  CƠ RƠI VÀO TÌNH TRẠNG  VÔ CHÍNH PHỦ,CHÚNG TÔI,NHỮNG NGƯỜI NÔNG DÂN SẮP CHẾT ĐÓI,NHỮNG NGƯỜI TIỂU TƯ SẢN TRÍ THỨC BIẾT TỦI NHỤC ĐỀU ỦNG HỘ.

Và lớp trẻ chúng tớ,ủng hộ vô điều kiện chính phủ Trần Trọng Kim.

Chúng tớ “hoạt động cách mạng” từ đấy,một thành tích “cách mạng tiền khởi nghĩa” mà sau này nhiều,rất nhiều kẻ cơ hội đã kê khai là “hoạt động cách mạng tiền khởi nghĩa” để hưởng nhiều bổng lộc , lợi quyền. Một sự “đánh tráo” mà kẻ đánh tráo và người bị lừa đều …….vui vẻ cả  vì… :tất cả đều công nhận sự đánh tráo để cùng có lợi….Số người tiền khởi nghĩa càng đông càng chứng tỏ “quần chúng đi theo đảng” thật sự  hùng hậu ,thừa sức “Cướp” chính quyền từ tay quân Nhật- Pháp!

Còn cái chuyện “giọn cỗ mời ông xơi”  của chính phủ Trần Trọng Kim thì…..coi như không có trong lịch sử ! Có một thời người ta còn  gọi  là “chính phủ bù nhìn Trần Trọng Kim” .Tuy nhiên bù nhìn cho ai  thì mãi sau này nó vẫn bị… bỏ ngỏ.Còn tớ và nhiều bạn bè đương thời của  tớ thì đã có kết luận rất sớm là….”Bù nhìn cho… các ông cộng sản chứ còn ai nữa !!”

Trong tuần ký số 17, tớ đã đưa ra những dẫn chứng trích trong các trang  hồi ký của các ông Trần Trọng Kim,Vũ Đình Hoè …đặc biệt nhấn mạnh đến vụ tướng Yamamoto muốn trao vũ khí cho chính phủ T.T.K để  các ông ấy chống lại Việt Minh….Nhưng các ông đã cự tuyệt thẳng thừng vì  “nhiệm vụ tước vũ khí quân đội Nhật là của Quân Đội Đồng Minh”.Hơn nữa các ông  ấy“không muốn dân VN lại phải dùng vũ khí chống lại nhau”.

Tóm lại,theo tớ ,19 tháng 8 năm 45 nếu tớ  là nhà viết sử có lương tâm tớ  sẽ viết hẳn một chương;  CHÍNH PHỦ TRẦN TRỌNG KIM VÀ CUỘC ĐẢO CHÍNH 19 THÁNG 8 NĂM 45  . Tiếp theo đó là những trang bi tráng  nhất về lịch sử dân tộc  Việt Nam sau cuộc Đảo Chính này…Vì :.

Cuộc cách mạng giải phóng dân tộc đã bắt đầu bị đổi mầu từ đây.

-Máu đổ xương rơi cũng bắt đầu từ đây!

-Hầu hết những ai không chịu đổi mầu đã, hoặc bị thủ tiêu hoặc “tìm đường  cứu nước” bằng một hướng đi khác để trở thành “kẻ thù của nhân dân”hoặc đơn giản hơn chỉ để sống và làm việc bằng trái tim và khối óc của chính mình.Một vài người đã mang theo nỗi oan ức xuống tuyền đài thậm chí có người phải tự sát với  lời trăn trối  đẻ đời “Lịch sử sẽ phán xét cho tôi” (Nguyễn Tường Tam)

-Những ai còn lại đành cam chịu kiếp sống  sợ,sống hèn chờ đợi,hy vọng vào một ngày được thực sự Tự do,Độc lập….

Trong cùng thời diểm đó , có biết bao nước thuộc địa khác trên khắp thế giới đã chẳng phải “thề phanh thây,uống máu quân thù….”cũng độc lập tự do….mà có một thời gian dài người ta “tuyên giáo” chúng ta là “Độc Lập…giả hiệu” ! Cho đến hôm nay,cho đến bao giờ ? bao giờ? nước ta mới đuổi kịp các “nước độc lập giả hiệu” như Ấn Độ,Indonesia,Singapore,Thái lan….nhỉ.?

Tóm lại ,là một nhân chứng đã sống và “hoạt độngcách mạng quáng gà” rồi “cách mạng  câm- điếc” suốt 65 năm ,qua 3 chế độ “Quân chủ lập hiến Trần Trọng Kim,Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà va Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt nam, bây giờ sắp giã từ cõi đời này,tớ thấy có nhiệm vụ  phải nói lên những gì mà lớp trẻ ,kể cả các Nhà lãnh đạo trẻ,những trí thức trẻ (đối với tớ cứ từ 60 trở xuống đều coi  là trẻ cả) và đặc biệt các nhà viết sử trẻ nên đào sâu,tìm hiểu  về cái thời gian  lịch sử bị xuyên tạc cố ý này..Chỉ tiếc rằng :Những điều tớ kể lại chỉ nằm ở trên cái blog cỏn con của tớ,chẳng có ai hưởng ứng vì :Đa số nhân chứng  sống như tớ ,kẻ đã qua đời,kẻ còn sống thì đã lẩn thẩn,kẻ thì ….vừa ngu vừa,….hèn cho nên ,có cho ăn “cháo gan cóc tía” cũng chẳng dám nói lên cái thời tay cầm cờ vàng ba sọc đỏ, miệng hát “Này thanh niên ơi…”.dưới bàn tay bắt nhịp của chính Khâm sai đại thần Phan Kế Toại!

Cho nên ,cứ mỗi lần 19 tháng 8 và 2/9 ,tớ luôn chịu khó theo dõi xem lịch sử có  được “bổ xung”thêm điều gì đúng như tớ mong đợi không.Thì đây :

1-/-Ngày 13 tháng 7 vừa qua,giáo sư Philippe Devilliers 90 tuổi,cựu phóng viên tờ “Le Monde” có mặt tại Việt Nam năm 45  đã trao tặng cho cá nhân g/s Phan Huy Lê ,203 tấm ảnh ,trong đó chắc chắn có nhiều “tấm ảnh lịch sử”.Cụ thể,theo báo Tuôi Trẻ ngày 19/8/2010 là tấm ảnh chụp cuộc biểu tình của “Tổng Hội Công Chức” ngày 7 tháng 8/1945 ủng hộ chính phủ Trần Trọng Kim mà tớ  cũng có mặt và hò hét đến khản cổ “Việt Nam Độc Lập muôn năm” “!Đả đảo phát xít Nhật!”.Mong rằng tất cả những tấm ảnh của “cá nhân tặng cá nhân” đó sớm được công bố,đặc biệt là những tấm ảnh nào khẳng định được chính phủ Trần Trọng Kim là CÓ THẬT.Tớ tin rằng,một nhà sử học đã dám công bố “Anh hùng Lê văn Tám là chuyện bịa đặt”(do Bộ Trưởng bộ Tuyên Truyền Trần Huy Liệu trối trăn lại),lại không dám lấp đầy  cái “lỗ hổng lịch sử” này bằng những tấm ảnh mà có lẽ Devilliers không muốn trao cho Chính quyền vì sợ nó sẽ vô tác dụng khi bị xếp xó hoặc bị thủ tiêu  vì một lý do chính trị nào đó?

2/-Lần đầu tiên,VTV1 đã có bài  “kể chuyện dân Hà Nội đã nổi dậy cướp chính quyền” Chỉ có một câu mà tớ chú ý vì nó  được phát ra từ cái loa đắc lực nhất của Tuyên Giáo .Đó  là: công khai xác nhận có chuyện trao chính quyền cho cách mạng của   đốc lý Trần văn Lai (tớ đã quên béng ông này ,nhờ VTV1 mà  tớ nhớ lại :Ông chính là người mở đầu buổi mít-tinh hoan nghênh ngày ra mắt của Tổng Hội Công Chức ngày 7/8/45)của chính phủ “bù nhìn”(không có tên và nói rõ bù nhìn của ai ?)

3/ -Đúng ngày 19/8/2010, Báo Nhân Dân  và VTV1 có đưa tin  về “cuộc giao lưu gặp gỡ giữa các “nhân chứng sống” của cách mạng tháng 8/45 hào hùng”.Nhiều nhân vật tớ quá quen,quá biết, dù chỉ hơn tớ vài ba tuổi…..Trong số các vị được mời đến đã quá lẩn thẩn,nói năng lắp bắp,câu trước ngược với câu sau…thậm chí nhầm luôn cả ngày tháng…Tớ có chú ý đến nhân vật Lê Trọng Nghĩa ,đã quá già để nói gì nhưng được giới thiệu là THÀNH VIÊN ĐOÀN ĐÀM PHÁN VỚI CHÍNH PHỦ BÙ NHÌN CỦA PHÁT XÍT NHẬT!

Chỉ có mấy điều “mới lạ” đó,lần đầu tiên trong cuộc đời muộn màng làm blogger,tớ thấy khoái chí nói  với bà xã :

-”Đấy ! đấy! bài trên blog của anh viết năm ngoái,năm nay nhà nước đã cho phép cái ông Nghĩa này trả lời trên Tivi công nhận là có chuyện đàm phán với chính phủ “…… Bà xã cướp lời:

-Nhưng đâu có gọi là chính phủ Trần Trọng Kim mà gọi là chính phủ bù nhìn của phát xít Nhật!

Tuy mất hứng nhưng tớ vẫn câng câng lên giọng (tuy hơi có đuôi đuối ):

-Dù gì đi nữa thì cũng phải công nhận 80% những gì tôi viết là chẳng có bịa đặt….!Chính phủ Trần Trọng Kim là CÓ THẬT,là CHÍNH DANH.là NGƯỜI GIỌN CỖ” cho cuộc Đảo Chính Không Tiếng Súng,Không Máu Đổ Xương Rơi và….rất “Nhân Văn”  như tướng Nguyễn Quyết mới “sáng tác” (hoặc do ai mach nước?)trịnh trọng tuyên bố ngày 19 tháng 8 năm nay! Phủ nhận họ, vu cáo họ là “bù nhìn cho Phát Xít Nhật”là có tội với lịch sử.

Nhân dịp này ,tớ kêu gọi :

-Những ai từng là nhân chứng lịch sử của cuộc cách mạng mùa thu,đang còn sống,còn tỉnh táo,còn có cái tâm trong sáng,còn có cái tầm… không biết sợ’

-Những nhà viết sử trẻ,những người có điều kiện tiếp cận với những tư liệu quý hiếm ở những Trung Tâm Lưu Trữ trong và ngoài nước như C.A.O.M bên Pháp,hãy bạch hoá tất cả những gì  có được trong tay, hãy giúp các nhà “viết sử ăn lương nhà nước”  mạnh dạn hơn ,khách quan hơn nhìn về quá khứ (như mới đây vừa công bố trên mạng toàn cầu nội dung và bức hình “thủ tướng Trần văn Hữu của chính phủ Bảo Đại đã ký tên vào Hiệp Ước Cựu Kim Sơn xác định trước toàn thế giới Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt nam!”

–     .Tớ mong ước :Năm tới,sẽ còn những điều Mới hơn ,Thật hơn,Đúng hơn, khi kỷ niệm những ngày tháng  sục sôi cách mạng giải phóng dân tộc này .Lịch sử phải được chỉnh sửa, phải được bổ xung.”ngô phải ra ngô,khoai phải ra khoai”!Không thể u xoẹ,lập lờ,đánh tráo,đánh lận công-tội của những nhân vật lịch sử ,phủ nhận vai trò của hàng triệu người (trong đó có tớ),ngày ấy, chẳng biết Đảng là ai?Ở đâu? Làm gì?mà chỉ lao mình vào cuộc “chơi cách mạng” dưới sự động viên của các ông Phan kế Toại , Phan Anh,Dương Đức Hiền…..chứ chẳng phải theo chân ông Nguyễn Quyết ,hay được Đảng giáo dục tuyên truyền  một tí ti ông cụ nào cả!

Tớ cũng hy vọng :Chính các nhà Tuyên Giáo đương thời cũng tỉnh ngộ  dần trước những bằng chứng không thể chối cãi (vì hầu hết đều không là nhân chứng lịch sử) cho phép công bó những Sự Thật Lịch Sử Mới mà… không phải cái gì cũng  “Nhờ công ơn của Đảng”tất tần tật!

 

 

Sài gòn, Ngày 20 tháng 8 năm 2010

 

Prev: PHẤN ĐẤU KÍ SỐ 10
Next: PHẤN ĐẤU KÍ SỐ 12

reply share

 

20 CommentsChronological Reverse Threaded

audio reply video reply

Add a Comment

Top of Form

For:
Add a comment to this blog entry, for everyone
Send langdu126 a personal message
Subject:
Quote original message

Bottom of Form

reply

huydaulep wrote on Sep 7

Huydaulep xin cung cấp cho quý vị một số tài liệu nói về chánh phủ quốc gia :
Trần trọng Kim, một học gỉa, một nhà nghiên cứu sử học, nhà giáo dục..Ông là Thủ Tướng đầu tiên của đế quốc VN, được Vua Bảo Đại ũy thác thành lâp chính phủ vào ngày 17.4.1945. Chính phủ TTK ra đời trong bối cảnh thế chiến thứ 2 sắp sửa kết thúc. Nhật đảo chính Pháp ngày 9.3.1945 và Đông Dương dưới sự cai trị của quân đội Nhật.
TTK hưu năm 1943. Và là Thủ Tướng đầu tiên của nước Việt Nam ” độc lập”, tháng 6.45, chính phủ TTK đạt quốc hiệu là “Đế Quốc VN”, chọn bài ” Đăng Đàn Cung” làm quốc thiều và quốc kỳ là cờ quẻ ly ( gần giống như cờ vàng 3 sọc đỏ của VNCH, nhưng sọc đỏ chính giữa bị đứt đoạn). Ông đả bị Việt Minh cho là thân Nhật và là chính quyền bù nhìn cho Nhật vì lý do là VM muốn bôi bẩn chính quyền hợp pháp do Bảo Đại thành lập qua TTK.
. Có như thế, Việt Minh mới có lý do để tẩy chay vị trí Độc Lập của VN về mặt chính trị và chính quyền Bảo Đại đang cầm quyền. Và đến tháng 8.45 Việt Minh đã cướp chính quyền Quốc Gia do Vua Bảo Đại đang chấp chánh, cái mà chúng gọi gọi là cách mạng Dân Chủ Nhân dân, mang “độc lập” về cho VN. Thật ra chúng đâu có đánh Pháp để dành được độc lập, mà cướp chính quyền từ tay Bảo Đại. Xảo trá, lừa lọc đồng bào qua mỹ từ cách mạng dành độc lập cho xứ sỡ. Thật ra Hồ chí Minh đã gian xảo cướp chính quyền đã được độc lập rồi, do đó chúng đã lừa bịp toàn dân về cuộc cách mạng mùa thu 45.
Bảo Đại trong bối cảnh Nhật chiếm Đông Dương, đả xích gần với Nhật vì Nhật hứa trao trả “độc lập” cho các nước thuộc đia Pháp ỡ địa bàn Đông Dương. Lợi dụng việc đi với Nhật để tranh thủ độc lập cho VN của chính phủ TTK, Hồ chí Minh đã không tiếc lời bôi bẩn Bảo Đại và TTK là bù nhìn tay sai của Nhật. Đó là những thũ thuật chính trị của HCM nhằm triệt hạ uy tín của BĐ và TTK. Việc bôi bẩn người quốc gia là thủ
đoạn của họ Hồ trong con đường dẩn dân tộc VN lên thế giới đại đồng

reply

langthang1 wrote on Sep 3, edited on Sep 3

“có biết bao nước thuộc địa khác trên khắp thế giới đã chẳng phải “thề phanh thây,uống máu quân thù….”cũng độc lập tự do….mà có một thời gian dài người ta “tuyên giáo” chúng ta là “Độc Lập…giả hiệu” ! ”
Chỉ có 1 cách diễn nghĩa điều này- Quốc gia được độc lập nhưng Hồ chí Minh không nắm được quyền lực nên đảo chánh CP Trần trọng Kim, bất kể hậu quả máu đổ xương rơi của nhân dân ( chứ có phải của ông ấy đâu) để làm tay sai cho bọn CS quốc tế và đưa VN vào vòng loạn lạc triền miên mà vẫn không bao giờ có được TỰ DO. Tội nghiệt này phải được ghi lại trong lịch sử.

 

reply

typhuthoigian wrote on Sep 2

Bác ạ, không biết ông Phạm Ngọc Thạch này có phải trong phong trào thanh niên như Bác nói ở trên không?
http://sgtt.vn/Goc-nhin/128683/Hien-tai-trong-van-nuoc.html
Đúng là học lịch sử đến nay vẫn cứ mù mờ giai đoạn này.

reply

traihncodon wrote on Sep 1

ông có ăn tiền không mà ông việt bài này ông tô hải, ông có biết xấu hổ không ông

 

reply

huydaulep wrote on Sep 1

Chính phủ TRần trọng kim có phải là chính phủ bù nhìn không ?

reply

kecapgapbagia wrote on Aug 29

Cảm ơn bác. Nhờ bác mà chúng cháu biết được những sự thật lịch sử đã bị bóp méo. Chúc bác khoẻ

 

reply

primenumbers wrote on Aug 27

Nguồn: Thanh Chung Blog 15/08/2010
Blogger Thanh Chung thay mặt cố tác giả Aziz Nesin chỉ ra những điều hài hước chỉ có ở Việt Nam:
(Tham luận gửi Đại Hội Hội Nhà Văn VN lần VIII, mà “nguoivietnam475” ghi lại, là do blogger Thanh Chung mạo danh cố Nhà văn Aziz Nesin viết.)

reply

nguoivietnam475 wrote on Aug 24

Cả nước thích đùa

2010/08/08
(Tham luận của nhà văn Aziz Nesin* gửi Đại Hội – Hội Nhà Văn VN lần thứ VIII)

Các bạn đồng nghiệp Việt Nam thân mến,

Cách đây gần hai thập kỷ, Aziz Nesin tôi được các bạn độc giả Việt Nam biết đến như một người “thích đùa”. Vâng, tôi đã phải trả giá cho sự bông đùa của mình bằng nhiều năm ngồi bóc lịch sau song sắt. Nhà cầm quyền ở nước tôi không thích đùa. Những tín đồ Hồi giáo cực đoan ở Thổ Nhĩ Kỳ không thích đùa. Các bạn may mắn hơn tôi vì được sinh ra và hành nghề cầm bút ở một xứ sở con người luôn lạc quan, mơ mộng và hài hước.
Chẳng có một dân tộc nào trên thế giới rầm rập đi tìm lối tắt khi trong tay chỉ có chiếc la bàn “made in China”. Sau mấy chục năm loanh quanh không tìm được lối ra, các bạn vẫn vui vẻ quay về vị trí xuất phát và không ngừng tìm cách “đón đầu”. Các bạn đã rút ngắn được đáng kể con đường dẫn đến kho tàng tri thức loài người. Nước Mỹ luôn tự hào là một trong những cường quốc trên thế giới, có những trường đại học hàng đầu như Havard, MIT… nhưng họ vẫn phải mất từ 7 đến 10 năm mới đào tạo xong một tiến sĩ. Tiến sĩ của Việt Nam không cần biết tiếng Anh, bảo vệ thành công luận án trong vòng sáu tháng.

Con người cất cánh bay lên được vì đã dám ước mơ. Và cũng chỉ ở Việt Nam, ước mơ đã sải cánh suốt rộng dài đất nước. Ngành giáo dục của các bạn mơ có những trường đại học mang đẳng cấp quốc tế. Sinh viên nước ngoài đến du học ở Việt Nam phải qua mấy kỳ phỏng vấn mới xin được visa. Các nước sẽ được cấp quota gửi sinh viên sang nhờ Việt Nam đào tạo. Ngành đường sắt mơ một ngày có đường tàu cao tốc. Bước lên tàu từ sân ga Hàng Cỏ, chưa kịp viết hết một khổ thơ đã tới ga Hòa Hưng. Ngành điện mơ những lò phản ứng hạt nhân. Bán điện cho các nước láng giêng lạc hậu. Ngành khoáng sản mơ giấc mơ bô-xít. Bùn đỏ biến thành hồ nước trong veo. Vinashin mơ sẽ cho hạ thủy những con tàu hiện đại đi khắp đại dương. Thị trường chứng khoán Việt Nam sẽ làm chao đảo cả phố Wall. Ngân hàng Thế giới sẽ chọn Việt Nam làm Hội sở.

Nếu chỉ số hạnh phúc của Liên Hiệp quốc lấy tiêu chí hài hước làm trọng thì Việt Nam sẽ đứng trong “top ten” các dân tộc hạnh phúc trên thế giới. Chỉ có ở đất nước của các bạn, “thế giới ngày mai” mới đeo cặp đu dây qua sông tới lớp. “Vì lợi ích mười năm trồng cây”, các bé gái tuổi vị thành niên thành món quà của thầy hiệu trưởng gửi tới cho bạn bè trên tỉnh. “Tiên học lễ”, nữ sinh lột quần áo nhau quay phim đưa lên youtube. Cô giáo túm vào chỗ kín của học sinh nam. Trò hư phải thay nhau liếm ghế. “Hậu học văn”, quay cóp được nâng lên thành nghệ thuật. Thầy ra bài, thầy thu tiền, thầy cho đáp án trước ngày thi. Trò thuê người học thay, thuê người viết luận văn, bằng giả bày như rau dưa ngoài chợ.

Chỉ có ở đất nước của các bạn, cảnh sát gọi người vi phạm giao thông vào góc đường làm luật. Cò kè cưa đôi. Người anh hùng bỗng chốc trở thành tội phạm vì mấy chục triệu quỹ đen. Kẻ tham nhũng tiền tỷ tỷ được xem xét vì có nhân thân tốt. Chưa tranh tụng trước tòa đã biết bao nhiêu năm nằm khám. Tử tù sinh con trong phòng biệt giam.

Chỉ có ở đất nước của các bạn, bê tông mới được đúc bằng cốt tre. Cầu vượt đang xây dầm đã lao xuống đất. Hầm đường bộ thành sông trong thành phố. Đường chưa bàn giao đã sụt, lún, chân chim.

Chỉ có ở đất nước các bạn, mới có thủ tướng chân tình “ba năm qua tôi chẳng kỷ luật ai”. Các nghị sĩ hồn nhiên đồng thuận. Anh bạn láng giêng – tặng nhau cả 16 chữ vàng vẫn là “nước lạ”. Chiến sĩ hòa bình bờ đông canh giữ cho giấc ngủ bờ Tây.

Chỉ có ở đất nước các bạn, người viết bằng mọi giá chen chân vào Hội Nhà văn. Một phần ba số hội viên muốn được làm lãnh đạo. Đại hội không bàn chuyện văn chương, chỉ lo bầu bán. Ai cần Hội Nhà văn? Hội Nhà văn cần ai?

Các bạn may mắn hơn tôi, mỗi buổi sáng vào mạng đọc tin, có thể tìm thấy hàng trăm ngàn đề tài để viết. Cả một dân tộc thích đùa. Tác phẩm không hấp dẫn mới là chuyện lạ.

Vẫn biết Đại Hội mới bắt đầu, nhưng chắc chắn sẽ thành công rực rỡ. Chúc các bạn có một Ban chấp hành mới, hoạt động không cần tiền thuế của dân. Chúc các bạn có nhiều tác phẩm đoạt giải Nobel, tất cả nhà văn sống được bằng ngòi bút.

Aziz Nesin sinh năm 1915. Ông được đề cử cho nhiều giải văn chương ở Ý, Thổ Nhĩ Kỳ, Bulgari và Liên Xô cũ. Tác phẩm của ông được dịch ra trên ba mươi thứ tiếng. Về cuối đời, ông là nhà văn Thổ Nhĩ Kỳ duy nhất sống được bằng thu nhập từ viết sách. Năm 1972, ông lập ra quỹ Nesin. Mỗi năm, quỹ này chọn ra bốn trẻ em nghèo, đưa về chăm sóc, nuôi cho ăn học từ cấp cơ sở, hết phổ thông trung học, đại học hoặc đào tạo nghề. Ông tặng cho Quỹ toàn bộ tiền bản quyền in ấn, dịch thuật và sử dụng các tác phẩm của mình ở Thổ Nhĩ Kỳ cũng như các nước khác trên thế giới.

 

reply

nguyenkiman wrote on Aug 23

Chế Lan Viên- Điêu tàn năm 1937: “kinh dị, thần bí, bế tắc”, đã và đang được trả nghiệp trên đất đại Việt từ năm 1945 đến nay, và nhân dân Việt Nam còn phải nhận quả báo sau một thời gian nữa ?.
Điêu tàn- kinh dị : Từ 1945 đến 1975, 30 năm chiến tranh “giải phóng dân tộc” để dành thống nhất dải đất S Việt Nam, so với các nước Thái Lan, Malaisia, Philipine, Indonesia,Mianma, nhân dân Việt Nam đã phải trả một giá quá đắt: Hàng triệu bà mẹ Việt Nam “anh hùng”, hàng triệu gia đình liệt sỹ (tính theo một bên), hàng triệu người mẹ mất chồng, trẻ thơ mất cha. Biết bao mái nhà, nhà thờ, chùa chiền tan hoang, đồng ruộng điêu tàn, hàng trăm ngàn nghĩa địa “khang trang” mọc nên trên khắp dải đất S… Ít nhất hơn 4 triệu thanh niên bị chết trận, hàng trăm ngàn nhà trí thức khoa học, văn sỹ, địa chủ, tiểu tư sản bị tiêu diệt, nhiều tỷ dolar tài sản của nhân dân bị phá hủy, hàng trăm ngàn người vượt biên chết mất xác trên biển, hàng triệu người di tản sống tha phương cầu thực… Và hiện nay, nhất là từ thời gọi là “mở cửa”, một cơ chế Chính phủ độc Đảng-Cộng sản, các lãnh tụ Đảng trình độ dân trí quá thấp lãnh đạo xây dựng lại đất nước; Càng xây dựng chính phủ càng lợ lần, người dân lao động càng nghèo khó, tài nguyền cạn kiệt nhanh chóng, môi trường ô nhiễm trầm trọng. Xây dựng đến đâu lại tục hậu lại so với các nước Thái Lan, Malaisia, Philipine, Indonesia… đến đó (hiện nay tục hậu hàng nửa thế kỷ so vói họ).
Điêu tàn- thần bí: Trước năm 1945 trong và ngoài nước An Nam có nhiều phong trào, tổ chức của các tầng lớp nhân dân (nhà nho, quan lại phong kiến, trí thức, học sinh sinh viên do chính phủ Pháp đào tạo, công nhân, nông dân…), đứng lên đấu tranh chống lại sự đô hộ của thực dân Pháp. Hay còn gọi là đấu tranh giải phóng dân tộc, nhưng các cá nhân và tổ chức trước đó đều không thành công mặc dù trong họ nhiều người có tri thức, học vị và rất có tài.
Năm 1945 Nguyễn Ái Quốc, bất ngờ xuất hiện và bản tuyên ngôn nước Việt Nam dân chủ cộng hòa ra đời. Một sự kiện đặc biệt ở Đông Nam Á, Đông nam Á xuất hiện một con người đặc biệt trong các dân tộc, các tầng lớp nhân dân An Nam. Một Hồ Chí Minh (trước đó chưa từng ở trong một tổ chức chính trị yêu nước nào của An Nam), đã trở thành lãnh tụ của nhân dân Viêt Nam. Không chấp nhận xu hướng thời đại, không nhận trao trả độc lập bất bạo động của thực dân Pháp và Anh dành cho các nước thuộc địa ở Đông Nam Á như: Thái Lan, Malaisia, Miện Điện, Indonesia…. Không chấp nhận thành lập một chính phủ bầu cử tự do dân chủ, dân cử để thống nhất Viêt Nam. Hồ Chí Minh quyết tâm đưa chủ nghĩa Cộng sản vào Viêt Nam, lãnh đạo nhân dân An Nam chiến đấu thống nhất Việt Nam bằng con đường bạo động. Và hậu quả như phần kinh dị.
Điêu tàn- bế tắc. Giải đất hình chữ S An Nam dưới sự lãnh đạo của Hồ Chí Minh và Đảng cộng sản của Người thống nhất đến nay ở Việt Nam: Nông dân không có ruộng cày (theo đúng luật đất đai hiện hành), công nhân không có nhà ở (với lương bình quân 2- 3 triệu/tháng/người, bao giờ công nhân mới có nhà ở), trí thức không có tiếng nói phản biện, học sinh không còn “tiên học lễ hậu học văn”. Giáo viên phải “tổ chức” dạy thêm lấy tiền của học sinh, hoặc buôn bán làm thêm mới đủ sống. 70-80% các quan chức chính phủ học giả bằng thật, nhân dân sống trong sự no sợ chính quyền. Một Chính phủ độc quyền, cồng kềnh song song một bên Đảng- một bên Chính quyền, thủ tục hành chính rườm rà, xin cho- Phong bì, tham nhũng… Với một nền giáo dục đào tạo Đảng hóa- văn hóa thấp, (các ủy viên BCT không có ngoại ngữ, không có bằng cấp nghiêm chỉnh kể cả tốt nghiệp từ trường Chính trị Nguyễn Ái Quốc), không có tâm linh, không có hướng thiện hướng đạo, chỉ có Đảng là trên hết.
Hồ Chí Minh và tư tưởng của Người xuất phát từ đâu. Toàn bộ các đồng chí của Người từ đâu sinh ra, Người và các đồng chí của Người sao lại không có tôn giáo, mặc dù gia đình ông bà cha mẹ của Người và các đồng chí của Người sinh ra trên giải đất đại Việt đã có truyền thống văn hóa theo đạo Phật hàng nghìn năm. Người và các đồng chí sao lại vận dụng Chủ Nghĩa Mác Lênin một cách “hoàn hảo” trên đất Viêt như vậy, mặc dù nơi sinh ra nó (nước Nga) đã được xóa bỏ vĩnh viễn. , Đảng lãnh đạo vận dụng Chủ Nghĩa Mác Lênin xây dựng đất nước, càng xây tệ nạn xã hội càng tăng; tai nạn giao thông người chết hàng năm hơn một cuộc chiến tranh/ 12000-15000 người/ năm, ô nhiễm môi trường vệ sinh thực phẩm trầm trọng, y tế bẩn thỉu…
Hiện nay trên các diễn đàn công khai trong và ngoài nước, trên các trang mạng internet có nhiều nhà lý luận sắc bén, nhiều nhà bất đồng chứng kiến, có người đã bị bắt và sẽ có người tiếp tục bị bắt do phản đối, bất bình với chính quyền, đòi dân chủ, đa nguyên đa đảng… Các học giả, các Trí thức, các công dân mong muốn xây dựng một đất nước Việt Nam hình chữ S Thống nhất, thực sự Dân chủ, Phát triển, Văn minh và Hạnh phúc, là một điều thật khó khăn.
Luận theo quy luật: Nhân quả và Nghiệp báo (1).
Năm 1890, +/ – 5 năm, hiện chưa xác định được chính xác, tại Nam Đàn Nghệ An, nơi nằm gần biên ải của nước Đại Việt với ChamPa cũ, nơi cũng đã xảy ra nhiều cuộc chiến tranh giữa Đại Việt và Chiêm Thành. Nguyễn Sinh Cung ra đời.
Nguyễn Sinh Cung lớn lên ở nơi sinh ra Nghệ An, trưởng thành thành một thanh niên- Nguyễn Tất Thành có trí tuệ bẩm sinh tuyệt vời, sau nhiều năm lăn lộn tìm hiểu mảnh đất quê hương: từ xứ Quảng đến cố đô Huế, Phan Rang, Phan Thiết … Nguyễn Tất Thành không vào lục tỉnh miền Nam (đất Khơme cũ) đã xuất ngoại và bôn ba đó đây trên thế giới. Năm 1945 bất ngờ trở về Hà Nội với tên mới Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh – và trở thành Lãnh tụ của Việt Nam. Mặc dù trước đó Hồ Chí Minh chưa từng nằm trong một tổ chức chính trị yêu nước nào, chưa phải một học giả, một nho sỹ hay một quan lại của Việt Nam. Dân An Nam từ cố đô Huế, ra đô thị Hà Nội đến thương cảng Saigon không ai biết Hồ Chí Minh là ai. Trở về đại Việt năm 1945 ở độ tuổi 50-55 (với bộ dâu thưa thưa), Hồ Chí Minh đã được dân An Nam tôn gọi là Cụ. – Cụ Hồ ?.
Tiền kiếp trước kia Nguyễn Sinh Cung- Cụ Hồ có thể là một trong những Thái tử con của một trong những vua ChamPa, hoặc là một trong những quan Nhiếp chính Nhất phẩm nhà Chăm theo đạo BaLaMon thuần túy. Sau 4- 5 thế kỷ nhà nước ChamPa đánh nhau với Đại Việt, bị đại Việt tiêu diệt xóa sổ, sang thế kỷ 18-19 cơ duyên đến, hồn thiêng tái sinh, một Nguyễn Sinh Cung ra đời. Việc Nguyễn Sinh Cung đổi từ họ Nguyễn thành họ Hồ không phải là vô tình, sự việc này nó cũng giống la lá như việc Lê Quý Ly đổi từ họ Lê sang họ Hồ, Hồ Quý Ly. Và có thể Nguyễn Sinh Cung đã nhận thấy nhà Chăm bị đại Việt tiêu diệt hoàn toàn do chính sách của Lê Quy Ly khi còn làm quan nhiếp chính nhà Trần và sau là vua Hồ Quý Ly của nhà Hồ. (xem thêm lịch sử đại Việt thời nhà Trần và nhà Hồ thế kỷ 14-15). Nên trở về lãnh đạo Việt Nam Nguyễn Sinh Cung đã đổi họ Hồ (họ này trước mắt sẽ được sự vô minh của dân Việt (kinh) ca gợi, nhưng sau này sẽ bị các dân tộc sống trên đất An Nam S thống nhất nguyền rủa, đây là sự huyên thâm của nhân quả – nghiệp báo).
Cùng về báo nghiệp: Trên mảnh đất miền Trung khô cằn nắng gắt ChamPa, sau Nguyễn Sinh Cung “trời” đã sinh ra một loạt các Thị Giả: Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Lê Duẩn, Nguyễn Chí Thanh, Võ Chí Công, Tố Hữu, Lê Đức Anh, Trần Đức Lương…. Và năm 1945 Họ đã đón Cụ Hồ về. Như thiên định, Nguyễn Sinh Cung- Hồ Chí Minh phải là lãnh tụ (vua); trở về nước Hồ Chí Minh đã quy tập được các tổ chức đảng phái chính trị tại Việt Nam thành một mặt trận, chấp nhận sự lãnh đạo của Đảng cộng sản do ngưới làm chủ tịch. Các thị giả Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Lê Duẩn, Nguyễn Chí Thanh, Võ Chí Công, Tố Hữu… trong đời sống riêng tư của các vị có những người giản dị thanh bạch, có người thâm hiểm độc ác nhưng họ đồng nhất với ý chí của Hồ Chí Minh là phải thống nhất Đại Việt bằng bạo lực ?.
Cùng với Hồ Chí Minh, các Thị Giả của người chắc tiền kiếp cũng không theo đạo Phật truyền thống, không theo đạo Thiên chúa mới du nhập vào Việt Nam. Nên ngay từ thời gian đầu dựng nước Họ đã cùng với Hồ Chí Minh xóa bỏ các tôn giáo (từ 1953 đến 1980 trên đất đại Việt cũ biết bao mái đình, nhà thờ, chùa chiền tan hoang điêu tàn), thay vào đó là một tổ chức nhất Đảng- Cộng sản. Họ bầu Hồ Chí Minh là Chủ Tịch, Họ truyền bá, xây dựng hư cấu, thần tượng hóa… những mẩu chuyện về cuộc đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch – Trần Dân Tiên. Họ tôn sùng “Cụ” như là một vị Thánh sống (không vợ không con?) và khi Cụ chết, 1969 Họ đã huy động dân đại Việt xây một cái lăng rất giống những chiếc tháp Chăm đặt ở giữa trái tim thủ đô Hà Nội rồi đặt xác Người vào trong đó. Lịch sử đại Việt chưa bao giờ có trường hợp này.
Tháp Chăm và lăng Hồ Chí Minh
chỉ khác nhau một chú ít, lăng HCM không có đỉnh chóp.
Trợ duyên: Để trên mảnh đất S đại Việt phải khốc liệt và điêu tàn, trong vùng ChamPa cũ còn có thêm những gia đình như Ngô Đình Diệm (sinh ở Đất Quảng), Nguyễn Văn Thiệu (sinh ở Nha Trang)… là những người đứng đầu Chính phủ phía Nam đối kháng với Hồ Chí Minh. Hai phe (một bên là cộng sản cầu xin viện trợ Liên xô & Trung Quốc để phát triển chủ nghĩa Cộng sản xuống Đông Nam Á, một bên là cộng hòa cầu xin viện trợ của Mỹ ngăn cản chủ nghĩa Cộng sản tràn xuống Đông Nam Á), huy động nhân dân đại Việt tàn sát lẫn nhau trên mãnh đất S dẫn đến hậu quả cho Việt Nam như phần kinh dị.
Hành nghiệp:
Để lãnh đạo đại Việt đấu tranh giải phóng dân tôc bằng con đường bạo động, vị Thánh và các đồng chí- Thị Giả của Người phân loại các tầng lớp nhân dân nước Việt: Ai có xu hướng đấu tranh dân chủ thỏa hiệp, ai có tài sản ruộng đất (phú nông, địa chủ), nhà cửa công xưởng (tiểu thương, tư sản), ai có kiến thức (nhà nho, trí thức, sinh viên học sinh)…, bất cứ ai không theo ý tưởng của họ sẽ được gọi là thù trong. Họ tập trung kêu gọi lực lượng đồng thuận trong nước, xin viện trợ và tư vấn các thủ lĩnh ngoại bang (Stanin, Mao Trạch Động) trước tiên Họ tiêu diệt thù trong trước và sau đó Họ huy động đánh giặc ngoài- đế quốc Pháp, đế quốc Mỹ quyết dành được một nước Việt Nam thống nhất với những hậu quả như phần kinh dị.
Duy trì nghiệp báo sau khi Việt Nam thống nhất, hệ con cháu của Cụ Hồ và các Thị Giả củng cố xây dựng một chính đảng Cộng sản- độc quyền lãnh đạo, xây dựng một nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam theo kinh tế thị trường (không giống ai trên thế giới). Nêu cao học tập gương Chủ Tịch Hồ Chí Minh nhưng Đảng viên con cháu của cụ và các Thị Giả hiện nay không ai là không tham tài. Ai là Đảng viên có chức có quyền mà không có nhiều tài sản người đó bị các đồng nghiệp coi là cán bộ thường. Với thực tế đó, Đảng viên con cháu cầm quyền của Cụ hiện nay quyết tâm chiếm độc quyền về quản lý tài nguyên thiên nhiên dải đất S. Duy trì quản lý độc quyền về Chính trị, kinh tế, thi nhau tham nhũng, làm giầu. Ai phản đối sẽ bị quy tội là chống phá nhà nước, diễn biến hoà bình, âm mưu lật đổ chính quyền, và bị lực lượng vũ trang công an – an ninh, tòa án, quân đội nhân dân của Cụ đàn áp ngay.
Giải Nghiệp:
Nợ nghiệp phải trả nghiệp đó là quy luật của nhân quả- nghiệp báo luân hồi nhưng thời gian trả nhanh hay chậm và luân hồi cũng phụ thuộc vào con người sinh ra trong thời trả nghiệp đó có giác ngộ, sám hối (2) hay không. Và giác ngộ, sám hối ở mức độ nào:
– Dải đất An Nam xưa kia bao gồm Nước Đại Việt (phía bắc), Chămpa (miền trung) và Nam bộ (khơme), ngày nay đã trở thành một nước Việt Nam thống nhất với hình chữ S rõ ràng. Trên dải đất S hiện nay: Chữ Hán Nôm của người Việt, chữ Sancrit của người Chămpa và chữ Pali của người khơme không còn nữa. Các dân tộc sống trên dải đất Việt Nam thống nhất đã và sử dụng chung một mẫu tự Latin do ông Alexandre de Rhodes xây dựng gọi là chữ quốc ngữ. Với mẫu tự và chữ viết này đã làm cho các dân tộc sống trên đất Việt Nam phát triển, tiếp thu khoa học kỹ thuật văn hóa Tây phương nhanh hơn. Với lợi ích căn bản này các dân tộc sống trên dải đất Việt Nam hiện hành có điều kiện hòa hợp xây dựng một nước Việt Nam phát triển nhanh mạnh.
– Dù tiền kiếp thế nào nhưng để được một nước Việt Nam thống nhất như ngày nay, các dân tộc sống trên đất đại S này gần 70 năm qua đã phải trả một giá quá khổ cực, quá đau thương (đặc biệt là dân tộc Kinh) … biết bao người mẹ mất chồng trẻ thơ mất cha. Biết bao mái nhà, nhà thờ, chùa chiền tan hoang, đồng ruộng điêu tàn, hàng trăm ngàn nghĩa địa mọc nên…(phần kinh dị.). Sự đau khổ này không phải chí đến đối với người ở “phía bên này, bên kia”, mà đối với tất cả các dân tộc, các tầng lớp nhân dân sinh ra sống trên dải đất S An Nam trong gần 02 thế kỷ qua.
– Với khẩu hiệu ban đầu để thu hút các tầng lớp nhân dân “ Giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước để nông dân có ruộng cày, công nhân có công ăn việc làm nhà ở, học sinh được đi học miễn phí, trí thức- những người có tài có đức không phân biệt tôn giáo chính trị được tham gia chính quyền xây dựng đất nước. Xây dựng một nước Việt Nam dân chủ- cộng hòa. Hồ Chí Minh kêu gọi các Đảng viên cộng sản nắm chính quyền phải làm đúng nghĩa với điều lệ của Đảng: Cộng sản là vô sản, cán bộ phải là công bộc của nhân dân…”. Nhưng thực tế sau 30 năm chiến tranh, sau ngày thống nhất các Thị Giả của Cụ dần dần đã loại bỏ hết các thành phần yêu nước mà không theo ý Cụ. Rồi sau 35 năm thống nhất, ngày nay Đảng viên của Cụ không còn là người Cộng sản nữa. Cán bộ Đảng viên có chức vụ quyền lợi đã hưởng lương + lậu (bổng lộc) gấp hàng trăm lần lương nông dân, công nhân lao động phổ thông. 35 năm hòa bình Đảng của Cụ lãnh đạo xây dựng đất nước, độc quyền về Chính trị, độc quyền quản lý đất đai- tài nguyên, độc quyền ra những chính sách kinh tế và tham nhũng có tổ chức, có sinh hoạt Đảng đã cho ra đời một tầng lớp tư sản Đỏ. Những lãnh tụ sau Cụ càng ngày càng ngu dốt tham lam. Một số ít Đảng viên con cháu Cụ thì nắm giữ quá nhiều tài sản (bộ Chính trị, Ban Bí thư không dám công khai), còn nông dân và công nhân là 2 giai cấp mà trước kia Cụ dựa vào thì nay càng ngày càng nghèo khó.
Sống trên dải đất Việt Nam ai cũng biết câu nói của tiền nhân “Lấy oán trả oán thì không bao giờ hết oán. Chỉ có lấy ân trả oán mới hết oán”. Hiện tại chúng ta không thể lại làm một cuộc cách mạng nữa, (nhân dân trong và ngoài nước lại đứng lên theo một “Hồ Chí Minh” mới để tiêu diệt bọn bọn chính quyền quan lại tham ô, nhà giàu bất chính, đòi lại ruộng đất và nhà cửa đã bị chính quyền chiếm hữu tịch thu…?), chúng ta phải tỉnh giác không chính chúng ta lại tạo nghiệp nữa. Và không biết đến bao giờ con cháu các dân tộc sống trên dải đất S An Nam mới được sống đúng với nghĩa của nó “An Nam – Nước bình yên ở phương Nam”.
Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã chỉ cho chúng sinh (con người) thấy rõ rằng: “Mọi nhân quả nghiệp báo xuất phát từ lòng tham, sân, si, mạn, nghi, ác kiến”.
Hướng theo lời dạy của Phật những người thủ lĩnh của Đảng Cộng sản Việt Nam hiện hành cùng các tầng lớp nhân dân, các dân tộc sống trong và ngoài nước Việt Nam phải quán giác ngộ, sám hối:
1- Giảm bớt lòng tham: Đảng Cộng sản đang nắm độc quyền lãnh đạo đất nước phải: Tổ chức xây dựng lại cơ chế, chia xẻ quyền lực bớt cho các tầng lớp nhân dân, các dân tộc, (đa nguyên rồi đa đảng) để các tổ chức cùng có quyền lợi và nghĩa vụ xây dựng đất nước. Nếu cố tham giữ một thời gian nữa thì dân trí Đảng càng nghèo nàn, lãnh tụ không có kiến thức và lãnh đạo xây dựng kinh tế đất nước càng nợ nần tụt hậu.

2- Giảm bớt sự sân hân: Các thủ lĩnh Đảng Cộng sản không nên bực tức dẫn đến sử dụng công an- quân đội bắt bớ các tầng lớp Trí thức trong và ngoài nước phản biện lại đường lối lãnh đạo của Đảng, đàn áp các tầng lớp Nông dân Công nhân biểu tình đấu tranh đòi đất đai do Chính quyền tham nhũng, hoặc biểu tình chống Chính phủ Trung Quốc xâm lấn biên giới Hải đảo…Vì đó là quyền lợi và nghĩa vụ của người dân. Và Công An, Quân đội là của Nhân dân ?
Các tầng lớp nhân dân Việt kiều hải ngoại cũng giản bớt sân hận hằn thù kêu gọi đấu tranh vũ trang lật đổ chế độ trong nước nữa, vì nếu đấu tranh vũ trang lại đổ máu lại tạo nghiệp. Không nên căm tức ông Hồ (vì ông Hồ không phải là Nguyễn Sinh Cung, không phải Nguyễn Tất Thành, không phải là Nguyễn Ái Quốc, cũng không phải là Hồ Chí Minh, Ông ta không phải là ai hết… mà là do nghiệp báo).(Nghiệp lực mạnh nhiều khi không giải thích nối, khi phát ra nó được phù trợ, được đồng thuận, nhiều khi người ta cảm tưởng như nó được cả Thiên thời Địa lợi nhân hòa, và hậu quả của nó nhãn tiền chưa nhìn thấy nhưng quán kỹ sẽ thấy vô cùng khủng khiếp- kinh dị).

3- Giảm bớt sự Si mê: Bộ máy Chính quyền không nên tuyên truyền lãng phí tài chính về chủ nghĩa Mac-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh Giả tưởng. (Trên thế giới ta bà từ nguyên thủy tới nay không có một tôn giáo, một chính phủ, một nền đạo đức nào sung bái một người có vợ có con mà không nhận hoặc không giám nhận có vợ có con. Nhìn lại lịch sử Việt Nam từ thời 18 vua Hùng dựng nước đến nay các vua chúa lãnh tụ nào cũng công khai có vợ có con. Và thế giới hiện đại các cụ cách mạng đàn anh của cụ Hồ như cụ Cacmax, Lenin, Stalin, Mao Trạch Đông, Kim Nhật Thành, cho đến các cụ đàn em Phidencsto… Putin, Obama ngày nay mỗi người đều có ít nhất một vợ và một vài con. Họ tự hào, tự nhận, và có trách nhiệm với vợ con cái mình. Khoa học đã chứng minh những người lãnh tụ là những người rất thông minh và sinh lý rất khỏe. Và những người có sinh lý khỏe nếu không được giải quyết sinh lý, không có vợ sẽ bị ngu đần và không làm được việc gì. Hồ Chí Minh có vợ có con hay không dân tộc ta Đảng ta do Nghiệp báo chưa giám xác định công khai điều này. Mà gần đây nhất mới có một sự trả lời bất hiếu và không xấu hổ với đài BBC của ông Nông Đức Mạnh “hiện nay ở Việt Nam ai cũng là con cháu bác Hồ” . Vậy mà đài báo Đảng ta cứ xa xả suốt ngày yêu cầu thanh niên học tập theo gương Bác Hồ vĩ đại). Hãy học tập vận dụng quy luật xây dựng xã hội của các nước tư bản tiên tiến trên thế giới có vận dụng văn hóa Phật giáo vào Việt Nam. Hòa hợp dân tộc, đổi lại màu cờ sắc áo, xóa bỏ quá khứ đau thương. Xây dựng lại hệ thống pháp luật thực sự tam quyền phân lập, dân chủ phù hợp quyền lợi các dân tộc sống trên dải đất S An Nam mới. Tập hợp những người có tài có đức thành lập Nhà nước Dân chủ, Cộng hòa dân cử xây dựng đất nước trong thời đại mới thống nhất hòa bình, phù hợp xu thế thế giới – WTO.
Các tầng lớp Ngoại kiều hải ngoại không kỳ vọng nhờ Chính phủ nước ngoài, Chính phủ Hoa kỳ hỗ trợ về chính trị, kinh tế để trở về lật đổ Chính phủ Cộng sản hiện hành. Nếu làm căng quá, Đảng- con cháu của cụ Hộ sợ mất quyền lợi sớm, họ lại sang cầu viện nhà Hán (như con cháu cuối đời nhà Trần đã cầu nhà Minh, cuối đời nhà Lê đã cầu nhà Thanh) thì dân An Nam lại bị Bắc thuộc – tạo nghiệp khổ mới.
(Hiện tại Chính quyền Cộng sản Trung Quốc đang theo dõi sát sao Việt Nam, Chính quyền và nhân dân Việt Nam chỉ sơ hởi một chút là họ lấn chiếm hải đảo, mua chuộc chính trị Chính quyền bằng nhiều thủ đoạn…không loại trừ họ sãn sàng nuôi dưỡng một số phần tử xấu, cho chúng dựa dẫm tham nhũng, cho chúng tị nạn chính tri khi cần thiết).
Các tầng lớp Ngoại kiều hải ngoại hãy đầu tư cho con cháu học giỏi có kiến thức khoa học kinh tế cao, sau dùng kiến thức nội lực trở về Việt Nam- quê hương giải nghiệp cho tổ quốc.

4- Giảm bớt sự tự Mãn: Chính phủ trong nước không nên “nêu cao” vai trò lãnh đạo của Đảng, tổ chức ăn mừng to lớn những ngày hội chiến thắng. Làm việc này chỉ gợi lại sự đau thương mất mát, hằn thù dân tộc: Mừng đánh thắng Pháp thì dân Pháp và dân Việt nghi kỵ nhau, mừng đánh thắng Mỹ thì dân Mỹ và dân Việt cũng lại nghi kỵ nhau, mừng đánh thắng quân xâm lược Bắc Kinh thì dân Trung Quốc lại càng ghét dân Việt Nam. Mừng Chính quyền Cộng sản bắc Việt Hà Nội đã đánh thắng chính quyền miền Nam Cộng hòa thì những người con cháu của chính quyền Việt Nam Cộng hoà lại nghi kỵ căm ghét những người con cháu chính Quyền Cộng sản Bắc kỳ… Nghiệp báo đã và đang trả muốn rút ngắn lại, ta phải lấy ân trả oán mới hết oán. Chúng ta hãy học tập cách đối xử của Chính phủ Nhật và Chính phủ Mỹ sau khi kết thúc chiến tranh thế giới thứ 2.
Lịch sử Đại Việt đã có Vua Trần Nhân Tông sau khi nhìn nhận thấy việc ác của vua cha quá lớn (Thái sư Trần Thủ Độ lập bẫy bãi sập giết hết tôn thất, mầm mống nhà Lý để an tâm chiếm ngôi), sau khi lãnh đạo nhân dân đánh thắng quân Nguyên, Trần Nhân Tông đã nhường ngôi xuất gia đi tu- sám hối cho vua cha, đoàn kết lại dân tộc, lấy lòng từ bi phục hưng lại đất nước. Chỉnh Phủ Cộng sản hiện nay nên học tập gương Vua Trần Nhân Tông giác ngộ- sám hối xây dựng dải đất S An Nam mới khiêm nhã phát triển.

5- Giảm bớt sự nghi ngờ, nghi kỵ: Đảng cầm quyền phải xem các lời phản biện của các tầng lớp trí thức trong và ngoài nước như là những lời tâm huyết, là nguyên khí của quốc gia. Sự đấu tranh của nông dân, công nhân là quyền lợi của nhân dân lao động. Không thể nghi kỵ cho rằng bất cứ ai có ý kiến góp ý, có bất đồng chứng kiến là bọn phản động âm mưu lật đổ chính quyền, bọn diễn biến hòa bình…Đảng cũng không nên can thiệp theo dõi quản lý tôn giáo. (Tôn giáo mà chịu sự lãnh đạo của Đảng, là đồng nghĩa với tôn giáo đã bị ngoại đạo xâm hoại). Đảng cũng giảm bớt sự độc quyền báo chí, thông tin.

6- Giảm bớt Ác kiến: Chính quyền đoàn thể không nên chỉ tổ chức cầu siêu cho những vong linh liệt sỹ “phía mình”. Mà phải cầu siêu cho tất cả các vong linh, những công dân của các dân tôc Việt, Chăm, Khơme, Pháp, Mỹ, Trung Quốc, Nga… đã không may xấu số bị chết ở biên giới, vùng biển hải đảo, đất liền, các bãi chiến trường Việt Nam. Vì nếu chỉ cầu siêu cho một phía thì không phù hợp với tinh thần từ bị của đạo Phật, bác ái của đạo Thiên chúa, tinh thần nhân đạo của dân tộc, tinh thần vô sản của Đảng. Và nếu chỉ cầu siêu một phía, nếu còn có các linh hồn phía bên kia chưa siêu thoát họ sẽ phiền não, oán hận, phá phách. Nếu không siêu tất cả hàng nghìn năm sau ta vẫn phải làm. (Chuẩn bị kỷ niệm 1000 năm Thăng Long Trung Ương giáo hội Hội Phật giáo từ ngày 15-17/4/2010 vừa qua đã làm lễ cầu siêu cho các vong linh Tôn thất nhà Lý bị nhà Trận đặt bẫy giết tại Bãi Sập và chùa Phúc Lâm).
Về việc xây dựng duy trì một chiếc Lăng giống như một Tháp Chăm cổ, chứa thân xác của Hồ Chí Minh đặt tại thủ đô, trái tim của nước Việt Nam hiện nay đó là một nghiệp báo quá nặng nề vì:
– Theo phong tục tập quán đại Việt từ thời Vua Hùng cho đến nay ai chết đi cũng được chôn-cải táng, hoặc thiêu- hỏa táng để cát bụi lại trở về với cát bụi.
– Về duy tâm, phong thủy Á Đông không bao giờ người ta để lù lù một chiếc lăng mộ ở trái tim của một ngô nhà, (mộ Hồ Chí Minh đang đặt ở trái tim thủ đô của Đất nước). Để như vậy gia đình,đất nước, con cháu, nhân dân làm ăn luôn luôn bất an, bị động.
– Những nhà khảo cổ đến Hà Nội xem Lăng Hồ Chủ Tịch rồi vào miền Trung xem Tháp cổ của người Chăm người ta sẽ thấy ngay một sự sao chép chưa hoàn hảo.
– Chỉ có những con thú khi chết đi, do người ta thích chơi làm cảnh người ta mới mổ bụng moi sạch nội tạng rồi tẩm ướp sấy khô để chưng chơi.
– Việc hàng năm phải duy trì bảo quản, bảo vệ Lăng quá tốn kém (chính phủ chưa giám công khai, giả sử một năm Chính phủ phải chi ra 10 tỷ nuôi Bộ tư lệnh bảo vệ Lăng và bảo quản thân xác Bác, 10 tỷ : 10 triệu/01 ngôi nhà = 1000 ngôi nhà, làm trong 10 năm ta sẽ xây được 10.000 nhà tình thương cho 10 tỉnh có dân tôc nghèo ở miền Trung). Điều này không biết có phù hợp với ý muốn của Cụ Hồ không, hay là do vô tình mà con cháu đang cố hành xác Cụ.
Năm gạch đầu dòng trên, gợi ý người kế tiếp vai trò lãnh đạo Đảng Cụ lần thứ XI nên tổ chức cầu siêu, hỏa táng, giải tro cụ Hồ về dải đất miền Trung, giải phóng thân xác cho Cụ, ngỡ bỏ mộ táng ở trái tim của đất nước. Nghiệp đời được trả, Cụ sẽ hoan hỷ phụ hộ cho Chính quyền mới dân chủ, trí sáng- tâm khai, an tâm xây dựng đất nước phát triển hòa bình ổn định.
Từ năng kính Từ bi của Phật giáo, thời gian và tâm trí có hạn, người viết phân tích- giải mã phần nào về Điêu tàn năm 1937: “kinh dị, thần bí, bế tắc”, của Chế Lan Viên. Người viết trân trọng các bạn đọc hoan hỷ, bổ sung góp ý cho bài viết rõ nghĩa thấu tình hơn. Mong sao dải đất S An Nam mới, các dân tộc sống trên đó nghiệp báo sớm hết, nghiệp ác mới không tạo, được sống trong hòa bình an lạc- hạnh phúc.

Blogger SaoBang

reply

dandensg wrote on Aug 23

Cảm ơn Bác tô Hải, mong rằng sẽ có nhiều nhân chứng sống của những ngày CM tháng 8, cũng như của lịch sử cận đại đau thương của dân tộc, can đảm, không chấp nhận làm cừu chọn lề phải, công bố những sự thật bị CSVN bưng bít, nói dối suốt thời gian qua, để thế hệ thanh niên chúng cháu hiểu được sự thật.

 

reply

songthu wrote on Aug 23, edited on Aug 23

pgtmedu said

Những gi bác viết ở đây là sự thật. Vì sử trước 1975 trong miền nam cũng đã dạy như thế: Pháp, Nhật đảo chính Pháp, Nhật đầu hàng đồng minh, Bảo đại, cp Trần trọng Kim, …

Sách học, báo chí, tài liệu, tạp chí các loại… của HSSV và nhân dân miền Nam hầu hết đã bị phát động tịch thu và tiêu hủy hết rồi (trong các đợt tổng kiểm tra bắt nhân dân trong từng khu phố giao nộp để tiêu huỷ “văn hoá phẩm đồi trụy ảnh hưởng của mỹ ngụy” ở miền nam VN ), từ sau ngày 30/4/1975…

reply

pgtmedu wrote on Aug 23, edited on Aug 23

Những gi bác viết ở đây là sự thật. Vì sử trước 1975 trong miền nam cũng đã dạy như thế: Pháp, Nhật đảo chính Pháp, Nhật đầu hàng đồng minh, Bảo đại, cp Trần trọng Kim, …
Những gi bác viết ở đây chắc chắnsẽ không chỉ nằm vỏn vẹn trong blog này, nó sẽ được trích dẫn trong các tài liệu của các nhà sử học sau này, vì nó được viết bởi một nhân chứng sống.
Kính chúc bác sống lâu thật lâu cho đến ngày TA xây dựng THÀNH CÔNG cái chủ nghĩa xã hội.

 

reply

gopgio wrote on Aug 22

Cảm ơn Bác Tô Hải, nhờ có những bài viết như thế mà chúng cháu, những đứa hậu sinh này, hiểu biết thêm chút ít sự thật lịch sử.
Từ khi học lịch sử trong trường, cháu đã cảm thấy có điều gì đó chua rõ ở chỗ này, có một khúc quanh lịch sử không rõ ràng.
Trước đây cháu luôn băn khoăn rằng “Có phải tất cả những con người thời đó, đặc biệt là những thanh niên, tất thảy họ đều giác ngộ chủ nghĩa Mác lê ? Hay họ chỉ hành động theo con tim?”. Cháu là người chủ quan nên cháu cũng không cất công tìm hiểu rõ ràng, chỉ biết là mình nghiêng về câu thứ hai hơn. Hôm nay đọc được bài của Bác càng củng cố thêm niềm tin của mình.
Cầu mong Bác viết thêm nhiều, những lời của Bác sẽ nhắc nhở những người trẻ tuổi như chúng cháu quay ngược lại lịch sử để tìm sự thật. Và cháu luôn tin rằng sự thật sẽ được trả lại đúng nghĩa của nó, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi. Dân tộc này không thể mãi chìm trong sự dối trá được, bọn lường gạt bất lương chỉ tạm thời thắng thế mà thôi. Cháu chúc Bác thêm sức khỏe.

reply

phiendasau wrote on Aug 21

 

reply

tranvanminh wrote on Aug 21

Đối đầu giữa hai cường quốc Trung – Mỹ (phần 1):
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Confrontation-between-US-and-China-08202010061648.html

Mỹ giúp ngăn con rồng khổng lồ TQ, không thì VN sớm thành Tân Cương, Tây Tạng.

reply

haiquamuckinh wrote on Aug 21

Chúc Nhân Chứng Sống luôn được mạnh khỏe, sống thêm khoảng 10 năm nữa là bao nhiêu thâm cung bí sử sẽ được phơi bày dưới ánh sáng chân lý soi rọi mọi góc tối tăm đã bị che đậy mấy mươi năm trời.

 

reply

primenumbers wrote on Aug 21

Xin moi xem Bai viet cua tuoi tre hom may:
Tổ quốc đang lâm nguy

Trong thời gian qua, những hành động của các bạn sinh viên từ Hà nội, Thanh Hóa, Ninh Bình, Lạng Sơn, Bình Dương, Thủ Đức, Sài Gòn…v.v… đã làm nức lòng yêu nước của toàn dân, những tờ giấy được dán hoặc viết bằng nước sơn trên các bảng hiệu, trên những bức tường khắp thành phố với hàng chữ HS-TS-VN cùng với bản nhạc khẳng định HS-TS là của VN được phổ biến trên các trang mạng toàn cầu, chứng tỏ tinh thần yêu quê hương, đất nước của tuổi trẻ VN không bao giờ phai nhạt, cho dù chung quanh chúng ta còn rất nhiều những chông gai và trở ngại từ các cấp chính quyền, từ lực lượng công an chuyên theo dõi những việc làm yêu nước này của các bạn. Chúng tôi rất đau lòng khi trong sử sách và các bản đồ của VN trước đây, 2 quần đảo HS-TS vẫn còn hiện diện trên giấy trắng mực đen, cũng như lâu lâu bà Phát ngôn viên BNG Nguyễn phương Nga vẫn còn tuyên bố trên các hệ thống truyền thanh, truyền hình là VN có đầy đủ chủ quyền trên các đảo HS-TS. Nhưng khi những hàng chữ HS-TS-VN được viết lên để nhắc nhở và khẳng định cho mọi người dân biết rằng: HS-TS là những phần đất không thể tách rời khỏi đất nước thì lực lương CA lại phá bỏ và theo dõi, rình rập để bắt những ai thực hiện hành động này. Chúng tôi không hiểu và không sao hiểu nỗi những việc làm này của những người tự xưng là công an nhân dân?

Khi ngồi bên bàn phím để đánh lên những dòng chữ này. Chúng tôi chỉ hy vọng rằng: dư âm oanh liệt và những tấm gương bất khuất vì chính nghĩa của những anh hùng dân tộc VN xưa lúc nào cũng vẫn còn đọng lại trong tâm trí của tuổi trẻ VN. Trong hoàn cảnh lâm nguy của Tổ quốc như hiện nay dưới sự ươn hèn và khiếp nhược trước kẻ thù TQ của các nhà lãnh đạo VN. Chắc chắn hầu hết trong chúng ta làm sao quên được câu nói của Trần Bình Trọng “ Thà làm quỉ nước Nam, còn hơn làm vương đất bắc”, hoặc lời khẳng khái “ Việt Nam muôn năm” trước khi bước lên đoạn đầu đài của 13 vị anh hùng trong đó có anh hùng Nguyễn Thái Học của Việt Nam Quốc Dân Đảng. Đối với kẻ thù truyền kiếp phương bắc, những tấm gương anh dũng của tiền nhân ta không bút mực nào tả hết. Ngày nay, mặc dù các nhà lãnh đạo CSVN đang thực hiện cái phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt trong tình hữu nghị do TQ đề ra, đây là cái vòng kim cô để TQ thực hiện phương pháp mềm mộng xăm lăng VN sau này của họ, mặc dù vẫn còn những con người mang trên mình màu áo CA nhân dân đang rình rập, bắt bớ, vu cáo và chụp mũ để bắt giam những thành phần yêu nước, nhưng tất cả những thứ đó đều vô ích vì nó sẽ không bao giờ dập tắt được lương tâm và lòng yêu nước của toàn dân. Các nhà lãnh đạo CSVN hiện nay không thể bắt tuổi trẻ VN, không thể bắt nhân dân VN quên HS-TS, quên Ải Nam Quan, quên thác Bãn Giốc, quên bãi Tục lãm, quên những vùng đất mà kẻ thù TQ đã ngang nhiên chiếm giữ trong cuộc chiến 1979 cũng như quên những hình hình ảnh mà hải quân TQ đã bắt bớ, đánh đập và đòi tiền chuộc đối với ngư phủ của chúng ta đánh cá trên vùng biển của chúng ta.

Nếu LS Lê Thị Công Nhân được tôn vinh là nữ lưu VN thế kỷ 21, thì lời khẳng khái của chị Phạm Thanh Nghiên trước khi bị công an bắt trong lúc đang tọa kháng tại nhà với biểu ngữ HOÀNG SA, TRƯỜNG SA LÀ CỦA VIỆT NAM, đó là lời hiệu triệu bất khuất, là tiếng chuông vang mãi trong lòng của tuổi trẻ VN nói riêng và toàn dân tộc VN nói chung “ 50 năm đã trôi qua kể từ khi có công hàm ngày 14/9/1958 của thủ tướng Phạm văn Đồng công nhận HS-TS là của TQ, nhưng chúng ta không thể quên vì một phần thân thể của đất mẹ vẫn còn bị cắt đứt. Chúng ta không thể cúi đầu, vì danh dự và tự hào của dân tộc vẫn là một vết nhục chưa được xóa nhòa. Chúng ta không thể im lặng, vì im lặng là đồng ý với hành động bán nước. Chúng ta không thể buông xuôi, vì mọi sự thờ ơ và buông xuôi sẽ dẫn đến những hành động bán nước tiếp diễn ở tương lai”. Hiện tại, tuy chị Phạm Thanh Nghiên vẫn còn đang chịu cực hình trong lao tù, nhưng những lời tuyên bố đầy hào hùng của chị đối với dân tộc, đối với Tổ quốc và đất nước sẽ là những bó đuốc soi sáng cho tuổi trẻ chúng ta trên con đường giữ nước và xây dựng quê hương.

Chúng ta không chủ trương dùng bạo lực để lật đổ chính quyền, các nhân tài, các nhà trí thức yêu nước cũng không bao giờ chủ trương dùng bạo lực, nhưng họ đang bị chính quyền CSVN giam cầm với những tội danh áp đặt là phản động, là âm mưu lật đổ chính quyền, là do các thế lực nước ngoài xúi giục …v.v… với những bằng chứng mơ hồ không xác thực trong các phiên tòa đã được định sẵn, điều này chứng tỏ rằng các nhà lãnh đạo CSVN không tôn trọng sự thật và đang xa rời tình dân tộc. Tục ngữ VN có câu “ dân như nước, quan như thuyền, nếu thuyền không thuận theo dòng nước thì nước sẽ cuốn trôi nhận chìm xuồng ở lại”. Chúng ta thử ôn lại lịch sử vàng son của dân tộc VN, chưa có triều đại nào lại ươn hèn, nhu nhược, cam tâm dâng đất, dâng biển cho ngoại bang như triều đại của ĐCSVN lãnh đạo đất nước hôm nay. Thế giới ngày nay là thế giới của hòa đồng, bình đẳng và cạnh tranh lành mạnh để cùng nhau phát triển. Một nền dân chủ đa nguyên sẽ là điều kiện tốt nhất để cho dân tộc được tiếp tục hồi sinh, đất nước được tiếp tục nhận những nhân tài và những tri thức lỗi lạc từ cộng đồng xã hội. Chế độ độc đảng sẽ dẫn đến độc tài, từ độc tài sẽ dẫn đến những bất công triền miên khiến cho dân tộc không ngóc đầu lên nổi bởi vì, quyền hành và sự giàu sang đều nằm trong bàn tay của một thiểu số người có quyền và có thế, còn đại bộ phận nhân dân tay trắng, chân mềm đều phải thua thiệt và khổ đau. CNCS với hệ thống XHCN đã viện dẫn tất cả những điều hay, ý đẹp để tuyên truyền trong nhân dân, nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại. Chính vì thế mà cả hệ thống của XHCN ở Đông âu trong đó có Liên sô nơi phát sinh và lãnh đạo cộng sãn thế giới đã phải từ bỏ nó để trở về với nền dân chủ đa nguyên. Những nhà lãnh đạo Nga và các nước Đông âu sau khi từ bỏ XHCN đều tuyên bố rằng: theo CNCS là sai lầm cho dân tộc.

Việt Nam đã là thành viên không thường trực của hội đồng bảo an LHQ, cũng là thành viên của các công ước quốc tế, mà quy chế của LHQ và công ước quốc tế là dân chủ đa nguyên trong đó, con người đều bình đẳng và được hưởng mọi quyền tự do, nhân phẩm như nhau, tất cả đều được luật pháp bảo vệ công bằng không phân biệt giàu nghèo và thành phần giai cấp, quan có cái quyền của quan, còn dân có cái quyền của dân trong một nhà nước pháp quyền. Điều này cũng được chủ tịch HCM tuyên bố trước toàn dân trong bảng tuyên ngôn độc lập tại vườn hoa Ba đình ( Hà nội ) ngày 2/9/1945 được trích ra từ hiến pháp của Hoa kỳ và của Pháp. Nhưng trên thực tế tại VN, các nhà lãnh đạo đã vì quyền lợi riêng mà dìm cả dân tộc và đất nước vào con đường XHCN, tiếp tục hy sinh quyền lợi của dân tộc và đất nước cho kẻ thù TQ để giữ vững thế độc tôn cầm quyền mặc dù, điều 69 HP vẫn ghi là công dân có mọi quyền tự do phù hợp với tiêu chuẩn quốc tế.

Chắc chắn nhân dân VN nói chung và tuổi trẻ VN nói riêng sẽ không bao giờ chấp nhận một chính quyền thối nát như hiện nay. Tham nhũng tràn lan từ thượng tầng lãnh đạo xuống hạ tầng cơ sỡ, những công trình treo được dàn dựng một cách tinh vi để lấy đất của nhân dân với mức đền bù rẽ mạt, khiến cho hàng hàng lớp lớp dân oan đi khiếu kiện mỗi ngày càng dài thêm, những bằng cấp giả của các quan to được chi ra từ tiền đóng thuế của nhân dân để che đậy cho tầm nhìn dốt nát của mình như trường hợp của Nguyễn Ngọc Ân (Phú Thọ), của Nguyễn Văn Ngọc (Yên Bái) và còn rất nhiều nữa, nếu công minh để kiểm tra lại thì chúng tôi tin chắc rằng gần hết các bằng cấp của các quan cán bộ kể cả hàng lãnh đạo đất nước đều là giả. Với cái cơ chế chỉ biết có quyền lực và sự trung thành tuyệt đối với ĐCS mà bỏ qua tri thức và nhân tài, đã là động lực cho các công ty và các tập đoàn quốc doanh nhà nước tự do tung hoành vô tội vạ tiền bạc xương máu của nhân dân để làm giàu bất chính, điển hình là các tập đoàn Than khoáng sản VN, Điện lực VN, Hàng không VN, PMU18, PCI, Vinashine,… Số tiền mà các công ty quốc doanh không khả năng thanh toán theo báo cáo ban đầu của Ủy ban thanh tra trung ương là 181 ngàn tỷ đồng, trong đó tập đoàn Vinashine do thủ tướng Nguyễn tấn Dũng thành lập năm 2005 là trên 80 ngàn tỷ, một số tiền nổi khổng lồ như thế, còn những khoảng tiền chìm chưa bị lộ thì không biết là bao nhiêu, đây là tiền vay từ nước ngoài. Thử hỏi trong một đất nước còn nằm trong danh sách nghèo của thế giới như VN thì nhân dân sẽ trả nợ đến bao giờ mới hết.

Trong mấy năm qua, chính quyền mở rộng phong trào học tập và làm việc theo gương đạo đức của chủ tịch HCM. Nhưng rõ ràng càng tuyên truyền học đạo đức bao nhiêu thì sự ăn chơi sa đọa của các thành phần đảng viên cao cấp càng tăng thêm bấy nhiêu, trường hợp chơi gái và dùng quyền lực cưỡng dâm nữ sinh của chủ tịch tỉnh Hà giang Nguyễn trường Tô và hiệu trưởng Sầm đức Xương là một điển hình. Càng đau lòng hơn khi cho đến giờ này mà các em học sinh nạn nhân của các quan vẫn còn ở tù chưa được thả, có phải chăng vì lời nói thẳng thắn của LS Trần Đình Triển là còn rất nhiều Nguyễn trường Tô trong hàng lãnh đạo của tỉnh Hà giang mà các em phải chịu kiếp tù đầy?. Cho đến giờ này, các đoàn thể thanh niên, phụ nữ, ủy ban bảo vệ trẻ em vị thành niên vẫn thản nhiên không lên tiếng bênh vực cho nỗi oan ức của các em. Chúng tôi hy vọng với sự can đảm của LS Triển và kiến nghị khẩn cấp cứu các em của Blogger Mẹ Nấm, sẽ được sự đồng tình của cộng đồng xã hội để các em thoát khỏi vòng tay của bạo quyền đang bao quanh các em trong lao tù. Chắc chắn sẽ còn rất nhiều trường hợp như ở tỉnh Hà giang nữa mà chúng ta chưa biết.

Trở lại vấn đề mất còn của đất nước và chủ quyền của dân tộc, đây là nỗi đau mà tuổi trẻ VN cần phải khẳng định lại hướng đi trong niềm tin của mình trước anh linh của tiến nhân để cho dân tộc VN có được một giang sơn hình chữ S như ngày nay. Hoàng Sa và những hòn đảo chiến lược của Trường Sa, vùng biển vịnh Bắc bộ, Ải Nam quan, 2/3 thác bãn Giốc, bãi Tục lãm, cao điểm chiến lược 1509, 1250 (vùng đất mà TQ đã đổi thành Lão sơn) nơi mà 3700 chiến sĩ QĐND vừa chết, bị thương và bị bắt làm tù binh được kẻ thù TQ chôn chung một hầm năm 1984, những phần lãnh hải và lãnh thổ thiêng liêng này của Tổ quốc VN sẽ mãi mãi là của VN, cho dù kẻ thù TQ có trưng ra bằng chứng là các công hàm hay các hiệp định, hiệp ước của các nhà lãnh đạo CSVN đã ký nhượng cho họ. Nhân dân VN, tuổi trẻ VN quyết sẽ giành lại chủ quyền của mình khi thời cơ cho phép dù phải trả bằng máu như tiền nhân của chúng ta đã hy sinh.

Đại dự án khai thác Bô xít mà TQ đang tàn phá Tây Nguyên (yết hầu của VN và cũng là nóc nhà của Đông dương theo sự nhận định của đại tướng Võ nguyên Giáp), trên 300 ngàn hecta rừng chiến lược biên giới mà 18 quan đầu tỉnh đang cho TQ thuê 50 năm, 90% các công trình trọng điểm của đất nước cũng được các công ty TQ trúng thầu, hàng hóa có chất độc của TQ hàng ngày vẫn ngang nhiên hiện diện trên thị trường VN…v.v….Đây là những bằng chứng rõ ràng để VN sẽ rơi vào tay TQ sau này, đây cũng là tài năng của các nhà lãnh đạo CSVN hiện nay.

Thời cuộc đã và đang thay đổi, sự lên tiếng và dấng thân của các thành phần cấp tiến có trình độ, có trí thức đầy lòng yêu nước trong guồng máy chính quyền, từng kiến nghị và phê bình thẳng thắn của các hàng tướng lãnh trong quân đội cho những việc làm sai lầm của các nhà lãnh đạo đất nước, sự bức phá ngoạn mục bác dự án ĐSCT của QHVN vừa qua lần đầu tiên trong lịch sử đảng. Đây là những tín hiệu đáng mừng để cho đất nước VN, nhân dân VN được tiếp tục ngẫng cao đầu trong niềm tự hào của dân tộc. Tuổi trẻ là ước mơ, là tương lai, là rường cột của quốc gia, là tài sãn vô giá của dân tộc….. Chúng tôi tin tưởng rằng tuổi trẻ VN sẽ không bao giờ chịu khuất phục trước kẻ thù. Chúng tôi cũng nhận thấy: đa số tuổi trẻ VN từ học sinh, sinh viên cho đến ngoài xã hội đều có người thân trong gia đình là cán bộ, là công an…. Các bạn phải vận dụng tình thương này để đấu tranh, vạch trần cho họ biết tất cả những sự đê hèn của chính quyền CSVN, để họ nhận ra được sự thật, để họ biết rằng chỉ có Tổ quốc, đất nước là trên hết nhất là những người trong lực lượng công an. Đồng thời phong trào viết HS-TS-VN vẫn được nhân rộng ra trên khắp miền đất nước.

Một chính quyền vô cảm trước nỗi khổ của nhân dân, khiếp nhược trước kẻ thù, làm giàu bất chánh trên mồ hôi nước mắt của nhân dân, tiêu cực và tham nhũng tràn lan hàng ngày không có hồi kết, mua quan bán chức, mua bằng cấp giả để cũng cố quyền lực….. Một chính quyền như thế sẽ là tai họa cho đất nước. Chúng ta phải biết rằng: trong một đội bóng đá, dù cho các cầu thủ có giỏi, nhưng mô hình và kế hoạch của huấn luyện viên dở thì sẽ không bao giờ thắng đối phương. Trong một đất nước như VN, dù cho nhân dân VN có cần cù, chịu khó lao động và siêng năng học hỏi, có tinh thần phục vụ đất nước đến đâu đi nữa, nhưng với một guồng máy lãnh đạo toàn là giả dối chỉ biết có quyền lợi cá nhân thì làm sao giữ vững chủ quyền quốc gia và đem lại hạnh phúc cho toàn dân được.

Đã đến lúc đất nước cần phải có một hội nghị Diên Hồng trong tinh thần đại đoàn kết dân tộc, một cuộc trưng cầu dân ý trong hệ thống đa nguyên có tất cả các thành phần trong xã hội tham gia, có tự do ứng cử, bầu cử, có truyền thông ngôn luận trung thực…. để người dân chọn lựa đúng người có đủ tài đủ đức lèo lái con thuyền quốc gia trong cơn thập tử nhất sanh này.

Hy vọng sự dấn thân của tuổi trẻ VN hôm nay, sẽ là những tấm gương sáng cho các thế hệ ở tương lai, cũng như sẽ đánh thức được lương tâm của những ai còn tuyệt đối trung thành với các đường lối và mệnh lệnh của các nhà lãnh đạo CSVN trong giai đoạn cực kỳ nguy hiểm này của đất nước.

Sài Gòn ngày 16/8/2010

Hương Trà cùng nhóm bạn trẻ (Email: huongtra13@gmail.com)

reply

chitamgiaochi wrote on Aug 21

Anh Hải ,mong rằng mỗi tuần anh viết một bài …để cho mọi người biết những gì còn trong bóng tốiphải ra ánh sáng …Những ngừoi gan như anh kô nhiếu họ chỉ muốn yên thân ..

 

reply

noidautinhco22 wrote on Aug 21

nhờ thế này lịch sử kg bị bóp méo!!

reply

songthu wrote on Aug 21

Xin cảm ơn những người công chính .
Hy vọng “trời mỗi ngày lại sáng”.

 

Written by doclaibaibao

Tháng Mười 12, 2010 lúc 2:05 sáng

Posted in ĐỂ XEM THÊM

Bình luận về bài viết này